LỜI CỦA ĐÁ
(Tâm tình tháng 11, cầu cho các đẳng linh hồn)
Hãy nghe lời của đá
Rằng: “nay người mai ta”
Vì trong “cõi người ta”
Nào có ai bất tử.
Lời người trong nấm mộ
Nhớ “nay tôi mai anh”
Dù lão mạo, tóc xanh
Đều mong manh chiếc lá.
Gốc thông già nghiêng ngả
Chống chọi với thời gian
Bằng lăng đứng nghiêm trang
Như hàng quân danh dự.
Giữa đôi bờ sinh, tử
Cõi người và cõi ta
Trong hương khói nhạt nhòa
“Cõi người ta” giao cảm
Trái đất là cõi tạm
Ai đến rồi cũng đi
Chẳng mang theo được gì
Ngoài tình yêu, bác ái
Bóng chiều hôm nắng quái
Người mở mắt… sân, si
Đời “sinh ký, tử quy”
Cõi vô thường… di, diệt
Người đi hồn Trinh Tuyết
Mang theo một phần ta
Trong hiện hữu ta là
Có phần người – vắng – mặt
Lũ côn trùng khuya khoắt
Nỉ non dạ khúc buồn
Ai oán như gọi hồn
Loài cú đêm đơn độc
Lặng lẽ cành hoa cúc
Gục đầu tiễn thu đi
Thương loài hoa xuyến chi
Hẩm hiu đời thua thiệt
Đỉnh cao sống là chết
Bậc quyền quý cao sang
Hay “lá ngọc cành vàng”
Đến “ngựa người, người ngựa”
Từ ngàn xưa muôn thủa
“Sinh hữu hạn” tháng ngày
“Tử vô kỳ” ai hay
Đời “thân thổ bất nhị”
Tái sinh trong thần khí
Sự sống mới khởi đầu
Gió đi đâu về đâu
Rắn đồng trong sa mạc (Ga3,1-15)
Thập giá đời mang vác
Nén bạc Chúa trao tay
Hồng ân từng phút giây
Chúa bảo con “đừng sợ”
Đời rong rêu hoa cỏ
Đức tin dạy khôn ngoan
Trong tâm thế sẵn sàng
Nhớ chết để biết sống
Đất thánh xứ Núi Ngọc
Bâng khuâng mộ hoa vàng
Thêm chút tím bằng lăng
Nhớ cội nguồn tiên tổ.
Trần gian như quán trọ
Nước Trời là quê hương
Nghỉ yên giấc miên trường
Chờ mong ngày sống lại.
Jos Trần Ngọc Hạnh 2021
Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn