CHUÔNG CHIỀU
Jos Trần Ngọc Hạnh
Giáo đường nghiêng bóng đợi hoàng hôn
Tha thiết chuông ngân đổ giọt buồn
Gọi người vai nặng oằn cơm áo
Tất bật sớm chiều chuyện bán buôn
Gọi ai trống vắng cõi tâm hồn
Gọi đời toan tính những thiệt hơn
Gọi tên: cuộc thế vô thường lắm!
Địa cầu đông đúc…vẫn cô đơn
Mỗi chiều vang vọng tiếng chuông ngân
Chúa ơi! Đời con biết bao lần
Quên Đấng Tình Yêu đang vẫy gọi
Nhẹ nhàng nâng gánh lúc gian truân
Hỡi ai bôn ba chốn bụi trần
Rũ rượi linh hồn, nặng xác thân
Lắng nghe một thoáng trong hơi gió
Chuông chiều…ôi tiếng gọi hồng ân.
Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn