THÁNH LỄ CHIỀU TẠI ĐẤT THÁNH GIÁO XỨ
MỒNG 2 TẾT MẬU TUẤT
18 giờ 00 Thứ Bảy, ngày 17.02.2018
Ngày mồng hai tết, Giáo Hội mời gọi chúng ta kính nhớ tổ tiên, ông bà, cha mẹ, là dịp nhắc nhở chúng ta nhớ đến nguồn cội của mình và công ơn sinh thành dưỡng dục của tổ tiên, ông bà, cha mẹ.
Vào lúc 18h ngày 17/02/2018, đoàn con lũ cháu lại quây quần bên bàn tiệc thánh tại nghĩa trang để dâng Thánh lễ nguyện cầu cho các bậc tiền nhân và cho tất cả những người đang an giấc dưới lòng đất mẹ xứ nhà, đây cũng là truyền thống nhớ nguồn và là nét đẹp rất Châu Sơn.
Thánh lễ đồng tế do Cha Chánh xứ Gioan Bùi Quang Đạo chủ tế, Cha Phó Đaminh Vũ Đức Văn, quý cha đồng hương gồm Cha Saviô Nguyễn Chí Chức (OFM), Cha Phêrô Trần Ngọc Anh, Cha giáo ĐCV Sao Biển Nha Trang, Cha GB Nguyễn Huy Bắc, Giám đốc Trung tâm Mục vụ và Cha Đaminh Trần Thiện Thanh Trà (CSsR).
Lời dẫn lễ tết là ngày đoàn tụ gia đình nên cứ mỗi lần chia tay năm cũ để đón chào năm mới, ai cũng nhớ thương các bậc tiền nhân đã không còn hiện diện với con cháu nữa... (mời xem bài dẫn bên dưới)
Tâm tình Cha Chánh xứ Gioan hướng về Đất thánh Giáo xứ Châu Sơn hôm nay biến thành vườn hoa với nghi nghút khói hương, cả Đất thánh cũng trở thành rừng người dừng chân của các con, các cháu từ khắp nơi quay trở về đây để gặp gỡ nhau, để tạo nên một điểm hẹn giữa người sống người chết, và mùa xuân đã về ngay trong tâm hồn chúng ta giữa Nghĩa trang này. Chính trong điểm hẹn này mà chúng ta có cơ hội thể hiện tuyệt vời niềm tin sống động của người công giáo mầu nhiệm các Thánh cùng thông công.
Cha Saviô chia sẻ, bài đọc 1 đã nhắc nhỡ chúng ta ca tụng các bậc tổ tiên. Theo sách Huấn ca, thì vì các ngài sống mãi trong dòng dõi các ngài. Gia tài quý báu là 'lũ cháu đàn con'. Theo cái nhìn đó thử hỏi: chúng ta có phải là gia tài của các bậc tổ tiên chúng ta không?... (mời xem Bài giảng )
Với tâm tình thảo kính và tưởng nguyện các Bậc Tổ tiên, ông bà cha mẹ đã khuất, cùng với lòng nhớ ơn các vị ân nhân của Giáo xứ, nhất là các Cha Cựu Quản xứ đã qua đời, chúng ta nguyện xin Thiên Chúa ban thưởng vinh phúc cho các ngài trên Thiên Quốc.
BÀI DẪN NHẬP
Jos. Trần Ngọc Hạnh
Kính thưa cộng đoàn.
Tết là ngày đoàn tụ gia đình nên cứ mỗi lần chia tay năm cũ để đón chào năm mới, ai cũng nhớ thương các bậc tiền nhân đã không còn hiện diện với con cháu, cứ mỗi độ xuân về ai cũng thấm thía một điều rất giản dị nhưng cũng vô cùng lớn lao đó là mái ấm và hạnh phúc gia đình, vì thế những ngày cuối năm càng thêm bận bịu vội vàng, lo toan cho mái nhà thêm ấm, hạnh phúc thêm đầy. Những người con xa xứ cơm áo mưu sinh, các sĩ tử đèn sách phương xa và cả những bậc sống đời tận hiến hay nhiều tu sinh trong các hội dòng đâu đó cũng nôn nao hướng về quê cũ, đếm tháng đếm ngày hẹn mùa xuân đến, và có lẽ hương hồn cùng mộ phần các bậc tổ tiên cũng mong chờ đoàn con lũ cháu thăm viếng nguyện cầu. Chiều nay mồng 2 tết, đại gia đình Giáo xứ được quây quần, đoàn tụ với các bậc tổ tiên ông bà cha mẹ trên miền đất nghĩa tình này, giữa đất trời sang xuân còn thơm mùi bánh tét bánh chưng, trong nhạt nhòa khói hương và xuân vàng trên từng nấm mộ, niềm vui hội ngộ sao có chút gì rưng rưng kỷ niệm, nao lòng về những mất còn, sinh tử cõi nhân sinh, thời gian như chùng xuống dành cho ta một khoảnh khắc linh thiêng, một nhịp nghỉ đầu năm, một dấu lặng giữa dòng để con người được gần gũi nhau, nhớ đến nhau, cám ơn nhau và thương nhau hơn, bởi cuộc đời như gió thổi mây trôi, như con én ngậm mùa xuân qua mái tóc, như cánh chim bay vút chân trời. Nếu một năm có 4 mùa: xuân hạ thu đông thì kiếp người cũng chỉ 4 thời: sinh trụ di diệt, nên mỗi mùa xuân đến lại có thêm nhiều tiếng khóc chào đời, nhiều nụ cười đã tắt và bao nước mắt chưa khô.
Cộng đoàn thân mến.
" Uống nước nhớ nguồn" là đạo lý làm người, "lòng biết ơn là trí nhớ của con tim", nhưng trên hết thảo kính và biết ơn tổ tiên ông bà cha mẹ là điều răn Chúa truyền dạy, chẳng có luật trừ hay lý do nào để con cái không cần thảo kính cha mẹ, dù đó là lý lẽ xem ra chính đáng của mấy người Pharisiêu ngày xưa "những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa" (Mt 15,1-6). Giờ phút này đứng lặng bên nhau khi chiều xuân còn ít nắng, mồng 2 tết như dừng lại nơi đây, trong không gian tĩnh lặng tưởng như nghe được lời thì thầm của đất, tiếng vi vu gọi hồn của gió, tiếng nguyện cầu đâu đó ngân vang.
Hơn 60 năm cũng vừa ghi dấu ấn nghĩa tình trên miền đất thánh xứ châu. Vâng! 60 mùa xuân đến và 60 mùa xuân đi.
"Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai"
(Mãn Giác Thiền Sư)
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa tươi
Việc đời trôi qua mắt
Trên đầu già tới rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai".
Đó là cái nhìn lạc quan trước hữu biến vô thường của vạn vật, tán tụ sinh ly là điều tất yếu của kiếp người, nếu mùa xuân chỉ tàn chứ không là xuân tận thì sẽ còn xuân đáo xuân lai. Niềm tin Kitô giáo còn nâng cao niềm lạc quan và hy vọng hơn thế nữa: sống một đời và chết một lần để bước vào mùa xuân hằng sống, mùa xuân viên mãn trong một "trời mới và đất mới". Vì thế, chiều mồng 2 tết đứng trong nghĩa trang và cùng hiệp dâng thánh lễ nguyện cầu cho những người đã khuất và gẫm suy về cát bụi phận người cũng chính là đứng trong tâm thế lạc quan, mến yêu và trân quý cuộc đời hơn, để "biết đến tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan" (Tv 90.1).
Giờ đây kính mời Cộng đoàn hợp lời với Ca đoàn hát ca nhập lễ để bắt đầu Thánh lễ cầu cho ông bà tổ tiên cha mẹ và những người thân đã an nghỉ trong tình yêu của Chúa.
Mời bấm vào đây để xem thêm hình ảnh
Tác giả bài viết: BBT & Hình ảnh : Lưu Nữ Trà Vi
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn