CHIA SẺ LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN

Thứ sáu - 21/08/2020 19:01
Chúa nhật thứ 21 thường niên, phụng vụ Lời Chúa mời chúng ta hướng về gia đình Giáo hội, để biết nguồn cội, để biết ai là Cha mình, ai là Mẹ mình, ai là anh chị em của mình, để yêu mến, để xây dựng và để bảo vệ gia đình thiêng liêng đó.
CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN
CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (Mt 16, 13-20)

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Xêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: "Người ta bảo Con Người là ai?" Các ông thưa: "Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó". Chúa Giêsu nói với các ông: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" Simon Phêrô thưa rằng: "Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Ðá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời: sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở". Bấy giờ Người truyền cho các môn đệ đừng nói với ai rằng Người là Ðức Kitô.

Kể từ đó, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, phải bị giết, và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: "Lạy Thầy, xin Chúa giúp Thầy khỏi điều đó. Thầy chẳng phải như vậy đâu". Nhưng Người quay lại bảo Phêrô rằng: "Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy, con làm cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những sự thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người".

Suy niệm

Sống trong mái ấm gia đình Giáo hội Công Giáo, mỗi người con vẫn thấy ấm cúng, hạnh phúc và bình an, bởi nơi mái ấm đó, người Cha gia đình là Thiên Chúa, người Mẹ gia đình là Giáo hội. Cả hai luôn yêu thương và chăm sóc con cái, hướng dẫn con cái ngày một nên thánh. Chúa nhật thứ 21 thường niên, phụng vụ Lời Chúa mời chúng ta hướng về gia đình Giáo hội, để biết nguồn cội, để biết ai là Cha mình, ai là Mẹ mình, ai là anh chị em của mình, để yêu mến, để xây dựng và để bảo vệ gia đình thiêng liêng đó.

Khi đưa dân riêng của Ngài vào đất hứa, Giave đã chuẩn bị cho họ đầy đủ mọi thứ, từ đời sống thể lý hàng ngày, cho đến đất đai, bờ cõi, Ngài còn chuẩn bị cho họ một đời sống phụng tự thật ý nghĩa, thiêng thánh, để họ luôn gắn bó với Giave trong mọi hoàn cảnh cuộc sống. Như bao dân tộc khác, Ngài cũng cho họ những vị vua tài giỏi, những tướng lãnh oai hùng, để bảo vệ, để hướng dẫn họ đi trong đường lối của Ngài. Câu chuyện ngôn sứ Isaia tường thuật lại trong bài đọc 1 cho chúng ta hiểu được phần nào, tình yêu thương và sự chăm sóc của Giave dành cho dân riêng của Ngài: “Ta sẽ để chìa khoá nhà Ðavít trên vai nó: nó sẽ mở cửa và không ai đóng lại được; nó đóng cửa lại và không ai mở ra được. Ta sẽ đóng nó vào nơi kiên cố như đóng đinh, và nó sẽ trở nên ngai vinh quang nhà cha nó”. Dù đó là dân riêng của Giave, nhưng Ngài tôn trọng sự tự do của con người khi chọn những tướng tài để dẫn dắt dân. Vua Đavid là một điển hình. Ngài đặt ông làm vua và đặt trên đôi vai ông quyền lực lớn lao, để ông giúp họ sống tử tế mỗi ngày với Giave qua đời sống phượng tự và lề luật. Dầu vậy, mỗi ngày Giave vẫn luôn đồng hành với họ, với Đavid và chăm sóc họ như người mục tử chăm sóc đoàn chiên của mình. Thiên Chúa đã cúi xuống, ôm lấy con người, chăm sóc và bảo vệ họ như người mẹ chăm sóc con cái mình. Một hình ảnh thật gần gũi và ấm áp.

Những mảnh ghép của tình yêu Thiên Chúa khi được đặt cận kề nhau, con người thấy bức tranh tình yêu đó thật nhiệm mầu. Từng bước chân của Ngài, từng cử chỉ gần gũi của Ngài, từ những lo lắng cho dân trong đời sống thể lý, đời sống tâm linh, đến tương lai của họ là gia đình, là dân tộc, con người chỉ biết im lặng và tri ân. Đó cũng là tâm tình của thánh Phaolo đã bộc bạch trong lá thư ngài gởi cho cộng đoàn giáo hội tại Roma: “Ôi thẳm sâu thay sự giàu có, thượng trí và thông biết của Thiên Chúa: sự phán quyết của Người làm sao hiểu được, và đường lối của Người làm sao dò được! Vì chưng, nào ai biết được ý Chúa? Hoặc ai đã làm cố vấn cho Người? Hay ai đã cho Người trước để Người sẽ trả lại sau? Vì mọi sự đều do Người, nhờ Người và trong Người”. Làm sao con người hiểu được thánh ý nhiệm mầu của Thiên Chúa, làm sao con người có thể biết được Ngài muốn gì trên cuộc đời tôi, làm sao con người có thể hiểu được tại sao từ trời cao, Thiên Chúa đã cúi xuống và đồng hành với một tội nhân, hơn nữa là trở nên giống như họ? Ngài còn cho họ được thông chia quyền bính của Ngài, để hướng dẫn tha nhân tìm thấy những lối nẻo trở về với Ngài.

Là con người, ai cũng mang trong tâm thức của mình một khái niệm về tín ngưỡng, đó là sự lệ thuộc của con người vào thế giới thần linh. Tâm tình đó lớn dần theo hoàn cảnh xã hội và sự phát triển của con người. Dần dần, nó là tâm tình tôn giáo trong mọi sinh hoạt của bản thân. Chính tâm tình này thôi thúc con người đi tìm cho mình một tôn giáo để gắn bó cuộc đời và tìm kiếm sự che chở. Trên mảnh đất châu Á, bao nhiêu tôn giáo lớn đã hình thành và ngày càng  phát triển, trong đó có Do thái giáo, có Kito giáo và Công giáo. Dù có mặt chỉ hơn 2000 năm, nhưng tính ưu việt nơi Kito giáo, nơi Công giáo luôn được trân trọng, bởi đó là một tôn giáo do chính người Con của Thượng đế thiết lập khi Ngài cho con người thông chia chương trình cứu độ của Ngài. Đức Giesu đã thiết lập Giáo hội Công giáo với đặc tính phổ quát, để đón mời tất cả mọi anh chị em dưới bầu trời này về cùng một mái ấm gia đình của Thiên Chúa. Câu hỏi Đức Giesu dành cho các môn đệ: “Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Xêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: "Người ta bảo Con Người là ai?" Các ông thưa: "Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó" còn mang một ý nghĩa khác là Ngài muốn hỏi chúng ta hôm nay: tôn giáo nào, đạo nào tốt hơn, tôn giáo nào đem lại hạnh phúc cho con người ? từ câu hỏi trên, Đức Giesu muốn hướng các môn đệ đến con đường các ông đã và đang đi, sâu xa hơn Ngài còn muốn biết suy nghĩ của các ông về Đức Giesu, Ngài là ai ? lời tuyên xưng của thánh Phero cũng là của mỗi người: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" Simon Phêrô thưa rằng: "Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời”. Đức Giesu muốn các môn đệ có một xác định rõ ràng niềm tin của mình. Nếu không có câu hỏi này, nhiều lúc các môn đệ và chúng ta hôm nay sẽ đánh đồng các tôn giáo, tạo nên nhiều hiểu lầm và xung đột giữa các tôn giáo nữa.

Tôn giáo không chỉ quan tâm đến đời sống luân lý của con người, nhưng tôn giáo còn quan tâm đến giá trị con người, đến cuộc sống hàng ngày và cả nhận thức của con người về thế giới, về xã hội và những giá trị của cuộc sống. tôn giáo do Đức Giesu thiết lập đưa con người đi ra khỏi hạn hẹp của con người, bởi các đấng sáng lập các tôn giáo trên thế giới, họ cũng chỉ là con người, chỉ có một Đức Giesu là Thiên Chúa, là Chân lý là Sự sống, là Tình yêu, chỉ một mình Ngài đưa được con người ra khỏi vòng luẩn quẩn của cuộc sống, đồng thời giúp họ sống đúng với phẩm giá của một con người. Ước muốn của Thầy Chí Thánh khi tra vấn các môn đệ là vậy, nhưng các ông chưa thể lãnh hội được, chỉ khi Ngài phục sinh, tất cả như được mở ra trọn vẹn, cùng với sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, các môn đệ đã hiểu được, chỉ một mình Đức Giesu là Đấng trung gian duy nhất, đem lại ơn cứu độ cho con người, và chỉ một mình Ngài mới đưa con người về trời với Ngài trong vinh quang của Thiên Chúa.

Người ta bảo Thầy là ai ? câu hỏi được nêu lên không chỉ cho các môn đệ ngày xưa mà còn cho tất cả mọi tín hữu Kito hôm nay. Đức Giesu là ai đối với tôi ? Đạo Công Giáo có liên hệ gì với cuộc đời của tôi, của bạn và của mọi người. Tôn giáo là con đường, đạo nào cũng tốt, cũng hướng thiện, cũng đi tìm điều tốt lành cho con người. Nếu quan niệm là thế, thì người Công giáo đâu cần phải thực hiện lời mời của Thầy Chí Thánh là loan báo tin mừng cho mọi loài thọ tạo trên mặt đất. Công giáo đâu còn là một tôn giáo lên án việc phá thai, chống lại những điều trái luân thường đạo lý như hôn nhân đồng tính, như ly dị, Công giáo đâu còn là một tôn giáo quan tâm đến giá trị con người trong mỗi xã hội, đâu còn quan tâm đến vấn đề giàu nghèo trong cuộc sống, đâu còn quan tâm đến việc bóc lột và chủ nô trong kinh doanh nữa, và Công giáo chỉ còn là một dịch vụ để đáp ứng mọi nhu cầu cuộc sống của con người thôi sao.

Trong đạo Công giáo, ơn gọi nào cũng được mời truyền giáo, ơn gọi nào cũng được mời làm chứng cho những giá trị của tin mừng. Nếu trong các gia đình Công giáo, các thành viên đều tuyên tín rằng : chỉ có một Thiên Chúa duy nhất, chỉ có Đức Giesu Kito là Đấng Cứu Độ trung gian duy nhất, thì đâu còn những nỗi lo cho các bậc Cha Mẹ khi con cái lớn lên trong xã hội tiêu thụ và hưởng thụ này. Nếu các gia đình luôn giữ vững nền tảng gia đình dựa trên những giá trị tin mừng, đâu còn những vấn đề luân lý xảy ra hàng ngày như ly dị, như phá thai, như đồng tính. Và còn bao nhiêu vấn nạn liên quan đến giá trị gia đình, giá trị hôn nhân, nếu tất cả đều tin rằng có Thiên Chúa hiện diện giữa gia đình mỗi người. Quả là một thách đố cho đời sống của các chứng nhân hôm nay. Bên cạnh đó là ơn gọi dâng hiến. Nếu mỗi tu sĩ chân nhận Thiên Chúa là Cha, là Đấng Chân – Thiện – Mỹ, là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống của con người, thì họ đâu còn phải tìm kiếm những thần linh khác trong đời dâng hiến. Nếu mỗi ơn gọi luôn xác tín Thiên Chúa là Đấng Thánh Thiện, thì họ đâu còn đi tìm những niềm vui khác trong tài năng và địa vị ngay chính cộng đoàn và linh đạo đang sống. Thiên Chúa vẫn mãi là Đấng Thánh, nhưng con người tự bản chất là khiếm khuyết, nếu không có sự cố gắng và sự nâng đỡ nhau trong tình huynh đệ, làm sao có thể tìm thấy hạnh phúc đích thực trong đời tận hiến, làm sao dám nhìn nhận các thành viên trong cộng đoàn là anh chị em cùng một Cha chung trên trời. Tiếc thay, những khái niệm đó đang xa dần với đời sống dâng hiến cũng như ơn gọi hôn nhân, bởi người tín hữu, người tu sĩ hôm nay thiếu định hướng cho bản thân về niềm tin cũng như ơn gọi của mình, nhiều lúc sống trong gia đình chỉ là bổn phận, nhiều lúc cộng đoàn chỉ là sân ga để tìm những chuyến tàu tương lai sáng sủa và có được địa vị nào đó trong ơn gọi. Thầy là ai, hỡi những người con bé nhỏ của Thầy ?

 

Lạy Chúa, Ngài là Đấng cứu độ duy nhất của con người trong đó có chúng con, xin cho mỗi người luôn chân nhận Ngài là Đấng đưa chúng con về trời, đưa chúng con vào gia đình Thiên Chúa và đưa chúng con vào thân thể nhiệm mầu của Thiên Chúa. Chúa đã thiết lập Giáo hội như là một gia đình, để đưa tất cả mọi người về trong vòng tay yêu thương của Chúa, xin cho chúng con được cộng tác với Chúa, để ơn cứu độ được loan báo đến mọi nhà, mọi người dưới bầu trời này. Giáo hội là của Chúa, xin cho chúng con luôn biết yêu mến, biết cầu nguyện cho Giáo hội, đặc biệt là biết bảo vệ và xây dựng Giáo hội trong sự hiệp nhất  và yêu thương, tất cả như lòng Chúa mong ước. Amen.

Tác giả bài viết: LM Pet. Trần Bảo Ninh

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây