GỞI EM, NGƯỜI VỢ THỌ NINH
Tập tễnh làm thơ gởi tặng em
Một mái tóc xưa nhẹ bên thềm
Một thời áo trắng lùa trong gió
Thổi miền quá khứ mãi xa thêm.
Cám ơn em, đất lành quê ngoại
Năm mươi năm hoa trái, lộc trời
Nắng tháng ba thơm tình NÚI NGỌC
Mây cứ về theo gió ra khơi.
Gái Thọ Ninh long lanh đôi mắt
Như khoảng trời xanh ngắt bình yên
Con chim lạ nghiêng mình tung cánh
Bay một đời chẳng hết mắt em.
Gái Thọ Ninh “nốt công nốt thể”
Phải chăng là cách để thương chồng?
Người ta nói thế – ta nghe thế!
Đừng trách mũi gai dưới cánh hồng.
Cám ơn em, người vợ Thọ Ninh
Sánh bước cùng ta trọn ân tình
“Bao giờ cho đến ngày xưa” ấy
Để tháng ngày lộng lẫy hoa xinh.
Đếm “ô quan” bạc cắc, tiền xu
Em năm mười nghịch ngợm “chơi ù”
“Đi hoa nụ – em – “về hoa nở”
Rồi cuộc đời đến những mùa thu.
Khi suối tóc chảy vào thác lũ
Khi gánh đời trĩu nặng đôi vai
Buồn vui kết lại cho vừa đủ
Hạnh phúc là em trọn hình hài.
Cám ơn em chuỗi bạc chuỗi vàng
Cám ơn đời lối cũ thênh thang
Những sân ga in màu kỷ niệm
Tình yêu em giấc mộng thiên đàng.
Gái Thọ Ninh lung linh mái tóc
Cuốn đời ta lăn lóc trăm năm.
Tác giả bài viết: Joseph Cỏ may
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn