Tuổi thượng thọ khi trái gió trở trời
Cha lại ốm phải vô nằm bệnh viện
Sợ huyết áp cao sợ cơn tai biến
Chiếc lá vàng chống nổi trận cuồng phong
Mẹ xa rồi trên cõi nhớ mênh mông
Thân gà trống cha một mình hiu quạnh
Bốn mươi năm nẻo đường đời nặng gánh
Cha vẫn âm thầm cõng nắng gánh mưa
Đầu tắt mặt tối đi sớm về trưa
Ngày mẹ mất con chưa chồng chưa vợ
Buổi giao thời đủ trăm phần khốn khó
Mấy bữa no dù cơm trộn khoai lang
Ngày lại ngày cha lo lắng hoang mang
Mấy đứa đi tu còn chăng ai biết
Cha nhìn mẹ đôi mắt xa biền biệt
Thương cha nhiều khi gió ngược mưa nghiêng
Con dẫu đi xa khắp chốn mọi miền
Nhưng chưa hết những luống cày cha bước
Khi lội nương cao khi dầm ruộng nước
Cơm áo nhọc nhằn xuôi ngược mòn hơi
Như dòng sông cứ bên lở bên bồi
Cha mẹ bên mất cho đoàn con bên được
Như sóng biển lớp sau đùa lớp trước
Gốc tre già cây trước nhường cây sau
Ôi hạt cát nhân sinh quá nhiệm mầu
Không vô nghĩa giữa trời cao đất rộng
Cứ “quẳng gánh lo đi mà vui sống”
CHÚA sẽ lấp đầy khát vọng vô biên
Mai cha về thăm xóm dưới đường trên
Hình bóng mẹ xa xăm mắt mờ lệ
Phải, con cái nuôi cha sao bằng tay mẹ
Cháu chắt thương ông không thể sánh với bà
Mai cha về đường nắng nở thêm hoa
Ấm nước sáng lại rộn ràng tiếng trẻ
Tạ ơn CHÚA bởi muôn vàn ơn huệ
Xin dâng NGÀI cuộc thế trọn buồn vui
Mai cha về tháng kính MẸ MÂN CÔI
Cùng nhau hát kinh MAGHIFICAT
Bên di ảnh mẹ cha lại ngồi lần hạt
Hạnh phúc kia sao có chút ngậm ngùi
Tác giả bài viết: Ngọc Hạnh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn