NGUYỆN CẦU
Francis Assisi Lê Đình Bảng
Lạy Chúa, lòng tôi như sáp bỏng
Chảy về đâu bến đục, bờ trong
Một nhành lau bỏ rơi, vương vãi
Một chiếc thuyền khuya khoắt ngược dòng
Chở những chiêm bao trôi dạt mãi
Nhọc nhằn thay con vạc, con nông
Tôi hiểu mình luôn trông ngóng Chúa
Cơ hồ chim én ruổi về Nam
Mỏi mòn lên núi cao, cao ngất
Đá dựng, thành hoang vu, bạt ngàn
Chắc hẳn bên kia bờ vực thẳm
Trời mênh mang, đất cũng mênh mang
Những chiều, tôi bỗng dưng buồn bã
Ra đứng nhìn mây trôi, nhủ thầm
Chúa ẩn mình đâu, đâu chẳng thấy
Khăn choàng che kín hai ngàn năm
Xao xác đời tôi như chợ vãn
Sau giờ kinh lễ, có còn chi
Đi ngang những phố phường xô lệch
Một thoáng trời xanh nơi đáy ly
Chắc hẳn khi xưa giờ mướt máu
Trong vườn kia bỗng nở bông quỳ
Ráng vàng hay ánh trăng vàng chiếu
Rượu Cana thành rượu tiệc ly
Lạy Chúa, bao giờ tôi cảm nhận
Mỗi người tôi gặp, mỗi buồn vui
Mỗi nơi, mỗi lúc, khi trò chuyện
Chúa ở cùng tôi trong phận người
Là mạch nguồn thiêng liêng máu thịt
Từ trong mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi
Bây giờ, tôi sống hay tôi chết
Tôi thật bình yên như khí trời.
Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn