NHỮNG CƠN BÃO MUỘN

Thứ sáu - 24/10/2025 05:35
Trong những biến động của đời người, có những “cơn bão muộn” không còn dữ dội, nhưng thấm nỗi đau và sự chiêm nghiệm. Bằng giọng thơ trầm mặc và sâu lắng, tác giả dẫn người đọc bước vào hành trình nội tâm, nơi con người đối diện với giới hạn của mình, để nhận ra tình thương của Thiên Chúa vẫn bao la như biển khơi, vẫn âm thầm bồi đắp sau mỗi cơn giông gió của cuộc đời.
NHỮNG CƠN BÃO MUỘN


NHỮNG CƠN BÃO MUỘN

 . Francis assisi Lê Đình Bảng.

Chúa vẫn thương yêu tôi rất mực
Dù trong xuôi ngược của dòng đời
Bao nhiêu mà đáp đền, cho đủ
Tát cạn làm sao được biển khơi

Tôi hiểu, đời mênh mông quá đỗi
Đường nào xa, bằng đường lên trời
Ước mơ, là ước mơ hoài huỷ
Đã trót vào mê cung rối bời

Đau đớn, để sinh vào kiếp khác
Cũng đành leo lét ánh tà dương
Chờ nhau, đã mấy mùa phai nhạt
Áo nhặm, ai về trong thoáng gương

Vẫn biết ở bên bờ sóng gió
Bồn chồn, không một phút nào khuây
Chờ thêm mùa lũ, sau cơn bão
Để đất bồi lên những luống cày

Ngọn núi trong tôi, cao ngất ngưởng
Cao hơn, hơn cả đỉnh Trường Sơn
Đường lên trên ấy không yên ả
Trừng mắt nhìn ra, khách viễn phương

Có cái chưa hoàng kim, đã chết
Những phù hư theo đóm, ăn tàn
Nỗi buồn, gửi bóng chim, tăm cá
Chúa biết tôi, tro trấu, lửa than

Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng

 Từ khóa: mùa lũ, sau cơn bão

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây