NGÀI ĐỨNG MÃI (Thơ)

Thứ sáu - 21/05/2021 23:34
Bốn mươi năm dài Ngài vẫn luôn đứng đó.Giang cánh tay Ngài che chở đời con
NGÀI ĐỨNG MÃI (Thơ)

Ngài đứng mãi

 

Mấy mươi năm trước, Người được đưa lên đó.
Có những tháng năm dài, Ngài phải cô đơn,
Bạn của Ngài chỉ có gió thổi, chỉ có chim trời, chỉ có cây rừng thôi.
Rồi một ngày kia, đoàn con của Ngài nhớ lại,
mình có một người cha, tháng năm qua cô đơn trên núi.
Bùi ngùi thống hối, đoàn con của Ngài gắng tu sửa lại mái nhà xưa.
Kịp vừa đến lễ 40 năm, kịp vừa nhận ra Ơn Ngài sâu thẳm.

Vâng lạy Ngài,
Bốn mươi năm dài Ngài vẫn luôn đứng đó.
Giang cánh tay Ngài che chở đời con
Đôi tay Ngài là nguồn lực vô biên
Cho chân lý đời con luôn kiên định
Cho tinh thần con luôn vững trước hiểm nguy

Bóng dáng Ngài là mái nhà ấm cúng
Nơi con dựa qua bao cơn biến động
Chỗ con nấp qua những bước thăng trầm
Bốn mươi năm dài Ngài vẫn luôn đứng đó
Phũ phàng bão táp với gió mưa

Ánh mắt hiền Ngài vẫn luôn đưa dõi
Bước lữ hành con đi tìm ngõ lối
Để dẩn con thoát khỏi chốn u mê
Để ủi an lúc con sa ngã ê chề
Bổ sức con bằng tình yêu cứu thế
Bốn mươi năm bao gập ghềnh dâu bể

Ơn của Ngài kể sao cho xiết
Ngài thương con nhưng con nào có biết
Tâm hồn băng giá, món quà con dâng đáp tình Ngài
Trái tim chai sạn, chốn con trồng hạt cải Ngài ban
Xưa xác Ngài đau bởi đường khổ giá
Nay tim Ngài rỉ máu bởi điều con đáp trả

Ngày tiếp ngày nay mùa bốn mươi trôi qua
Vàng lại xanh lần bốn mươi rừng cây đổi lá
Nhớ rồi  quên cả vạn lần con thay lòng đổi dạ
Ôi lạy Ngài giờ đây con mới hiểu
Trái tim Ngài ôi trái tim huyền diệu
Tình yêu Ngài ôi tình yêu vĩ đại
Chúa muôn loài xưa chết vì yêu con
Chúa muôn loài nay còn mòn mỏi đứng trông
Lòng bao khắc khoải
Chờ mong con về.

 

             TVB

Tác giả bài viết:     TVB

Tổng số điểm của bài viết là: 14 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 4.7 - 3 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây