BẾN BÌNH AN

Thứ hai - 16/08/2021 20:59
Những ngày này trên dải đất cong cong hình chữ S đâu đâu cũng ngập tràn những hình ảnh, những câu chuyện thương tâm, những mảnh đời bất hạnh và gặp gỡ rất nhiều những tấm lòng quảng đại bao dung, chia sẻ yêu thương, nỗ lực tận tâm của y bác sĩ, gắng hết sức lực mỏi mòn để cứu chữa bệnh nhân….mong xoa dịu bớt nỗi đau thương kinh hãi mà cơn đại dịch covid đang phủ lấp hết mọi miền đất nước. Chắc chắn tất cả mỗi người chúng ta đều khiếp sợ con Virus tai quái nầy và hẳn ai cũng mong mỏi sự bình an sẽ sớm trở về với thế giới và cuộc sống hằng ngày. Hòa chung với thao thức đó, BBT trân trọng giới thiệu những tâm tư được giãi bày qua tác phẩm thơ ca sâu lắng của nhà thơ Ngọc Hạnh, cây viết thân quen của Trang Tin giáo xứ và Giáo phận nhà: BẾN BÌNH AN.
BẾN BÌNH AN




 BẾN BÌNH AN

 

Giữa mùa tháng năm
Quê tôi trở mình nhiễm bệnh
“Côvy” đến, phố xá buồn tênh
Đêm xóm làng vang vọng tiếng câu kinh
Thánh lễ trực tuyến mỗi gia đình
Tháp chuông buồn im tiếng
MẸ VÔ NHIỄM vẫn chắp tay cầu nguyện
Thương đàn con cơn dịch bệnh nguy nan
Thánh đường đây nhưng thiếu vắng cộng đoàn
Thế là mất cả hai mùa chầu lượt
“Đi Nhà Thờ” bỗng trở thành mơ ước.


 

AnyConv com images

 

 

Tháng tám về, đây có phải mùa thu
 Lá vẫn xanh trái sầu chín bao giờ!

 

 

Em có nghe từ đâu đó
Bóng tử thần ẩn mình trong không khí
Nỗi kinh hoàng khắp thành đô phố thị
Giãn cách- cách ly
Chẳng biết khi nào
Ai ở - Ai đi !
Vi rút vô hình làm thế giới chao đảo
Với đại dương mà hạt – cát – người cao ngạo
“Ôi con người hư ảo
Khoác một chút quyền uy
Người đang diễn giữa trời mây
Những bi hài kịch
Làm các thiên thần rơi nước mắt “ ( 1 )


 

1

 

 

Chiến tranh đã xa rồi
Em biết không? “giới nghiêm” là có thật
Nên đêm Sài gòn hiu hắt
Phố xá đèn vàng vắng ngắt  buồn thiu
Dịch bệnh đang hoành hành
Thương Sài gòn nay đau yếu mong manh
Chốn hoa lệ bỗng thành nơi cần cứu trợ
Hoa rủ buồn, đường khuya gác nhỏ
Lệ theo đoàn người chạy dịch về quê
Lệ cho ai không có chốn quay về
Lệ thấm từng mảnh đời liêu xiêu phiêu bạt.


 

4

 

 

Em còn nhớ chăng
Gần năm mươi năm bỗng lại nghe câu hát
“Ôi Sài gòn… Sài gòn giờ giới nghiêm
Ôi Sài gòn…mười một giờ vắng yên
Ôi em tôi…Sài gòn không buổi tối” ( 2 )


 

2

 

 

Ôi quê hương…thương dân mình quá đỗi
Xưa chiến chinh tiếc thương “kỷ nhân hồi” ( 3 )
Nay dịch bệnh khóc người đi đơn côi
Bao mạng sống “ngàn cân treo sợi tóc”


 

y sĩ

 

 

Tình quê hương… ai tim vàng tay ngọc
 Nghĩa đồng bào ấm áp lúc gian truân
Cao quý thay, đoàn “ áo trắng thiên thần”
Thân mệt nhoài mắt quầng thâm thiếu ngủ
 Nhiều tu sĩ đang âm thầm phục vụ
“Khăn lúp” che đầu cúi xuống nỗi đau
Ai lá rách đùm lá nát lá nhàu
Chẳng ai ngờ, Sài gòn thiếu rau, thiếu gạo
Cố lên nhé ! cùng vượt qua giông bão
Đêm tối dài cũng đến lúc bình minh


 

5

 

 

Cầu mong sao khắp chốn sớm an bình

 

 

Trẻ hát đồng dao, ba miền nắng mới
“Anh đưa em ra nghe thu Hà nội
Em theo anh vô Nam coi mặt trời” ( 4 )


 

cưu tro

 

 

“Trầm khúc nguyện cầu” ( 5 )
 Tha thiết lời kinh
“Được chạm tới Trái tim nhân lành của Chúa” ( 6 )
Biển sẽ lặng hiểm nguy không còn nữa
Gió phải ngừng dưới tay Đấng quyền uy
Khi thuyền đời ai có Chúa cùng đi
“Chúa chữa lành mọi thương tích nhân loại” ( 7 )
Ơn Cứu độ và Tình yêu luôn mãi
Đưa thuyền đời về tới BẾN BÌNH AN.

 

unnamed
binh an1

 

  JOS. TRẦN NGỌC HẠNH   8/2021

 

(1)Văn hào Shakespeare

(2)Tên bài hát Chiều trên phá Tam giang

(3) “ Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi”

(4)Nhạc Phạm Duy

(5)Tên bài hát của Lm Ân Đức

(6)Kinh “ Lời nguyện trong cơn đại dịch”

(7)Lời bài hát Trầm khúc nguyện cầu của Lm Ân Đức

 

Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây