Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (Mt 2, 1-12)
Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta".
Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: "Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người". Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.
Suy niệm
Trời hân hoan, đất tưng bừng vui ca, này giờ Con Chúa đấng cứu tinh đã sinh ra. Niềm vui hân hoan của đại lễ Giáng sinh đã làm thay đổi bộ mặt của thế giới, bởi đây là ngày kỷ niệm Con Thiên Chúa bước vào ngôi nhà của nhân loại, bước vào lịch sử của con người. Trời và đất đều hân hoan bởi từ nay, mối duyên đất trời lại được nối kết, Con Thiên Chúa làm người để con người được làm con Thiên Chúa. Thế nhưng, niềm hân hoan vui ca đó được bao nhiêu người nhận ra và hòa mình vào bởi khi cả thế giới đang ngập tràn trong nỗi đau của dịch bệnh, của chiến tranh hận thù và tham vọng. Lễ Hiển linh còn được gọi là ngày Thiên Chúa tỏ mình ra cho dân ngoại, cho mọi người, mọi nhà trên thế giới biết về một Đấng Cứu Thế đã làm người và đang ở với con người. Niềm vui ca hân hoan như được nhân đôi nếu con người khiêm tốn nhận ra một Thiên Chúa làm người đang ở cùng con người, đang sống cùng con người.
Không có gì đau khổ cho bằng phải sống trong những vùng thiếu ánh sáng và không khí, gia đình nhân loại đang sống dưới tấm màn đen của tội lỗi, của đau khổ và nô lệ. Những tiếng kêu ai oán vang tận chốn trời cao. Thiên Chúa đã lắng nghe tiếng khóc than của con người, đã thấu hiểu những nỗi niềm của con người. Ngài đã sai các tiên tri đến an ủi dân người, đồng thời loan báo về một ngày không xa, mọi người sẽ ngẩng đầu lên, ánh sáng của niềm vui cứu độ đang chiếu tỏa, xua đi những tối tăm của tội lỗi và khổ đau. Tiên tri I-sa-i-a đã được gởi tới để kêu gọi mọi người hãy đứng lên, hãy hướng về trời cao để đón chào Đấng Me-si-a đang tỏ mình ra cho nhân loại: “Hãy đứng lên, hãy toả sáng ra, hỡi Giêrusalem! Vì sự sáng của ngươi đã tới, vì vinh quang của Chúa đã bừng dậy trên mình ngươi. Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi”. Thiên Chúa sẽ cất tấm màn đen của tội lỗi, sẽ lau khô mọi giọt lệ trên khuôn mặt mọi người và mọi dân tộc sẽ thấy ơn cứu độ đang hiện diện nơi mỗi người. Niềm vui đó không chỉ dành cho dân riêng Thiên Chúa, nhưng là cho mọi người dưới bầu trời này, đó là niềm vui đoàn tụ, niềm vui huynh đệ cộng đoàn dân thánh của Thiên Chúa.
Niềm vui bất ngờ đã đến với chàng thanh niên Sao-lê trên đường đi Đa-mat, Đấng Cứu Thế phục sinh đã kêu gọi chàng thanh niên đó, thay đổi cuộc đời anh ta. Từ biến cố đó, thánh Phaolo đã nghiệm ra được niềm vui cứu độ từ bản thân, rồi từ đây, qua các lá thư mục vụ, thánh nhân gợi lại niềm vui đó cho các cộng đoàn. Nhờ tin mừng, nhờ mầu nhiệm nhập thể của Con Thiên Chúa và cái chết của Ngài, nhân loại sẽ được cứu độ, được giao hòa với Thiên Chúa, đặc biệt là được đồng thừa tự, được trở nên chi thể trong thân thể mầu nhiệm của Thiên Chúa: “Anh em thân mến, anh em đã nghe biết rằng: Thiên Chúa đã ban cho tôi việc phân phát ân sủng cho anh em, là theo ơn mạc khải cho tôi biết, tôi đã được thấu hiểu mầu nhiệm mà con cái loài người các thế hệ khác không được biết, nhưng nay đã mạc khải cho các thánh Tông đồ của Người, và cho các vị Tiên tri, nhờ Thánh Thần. Và nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người trong Chúa Giêsu Kitô”. Chiều sâu của tình yêu cứu độ mà thánh Phaolo cảm nghiệm được trong cuộc đời của ngài, đó là đưa mọi người trở về cùng một mái nhà, một gia đình. Ơn cứu độ không dành cho một ai mà cho mọi người, chỉ với một niềm tin chân thành cùng với những cố gắng thay đổi từ bản thân.
Ngôi sao xuất hiện dẫn lối cho các đạo sĩ tới Bê-lem để gặp một Hài Nhi trong nằm trong máng cỏ, đó cũng là dấu chỉ dẫn các đạo sĩ bước sang một con đường mới, con đường đó đòi hỏi các ông phải thay đổi suy nghĩ, thay đổi hình ảnh Đấng Cứu Thế trong ý thức của mình: “Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". mất dấu ngôi sao, các ông liền vào thành, gặp nhà vua để hỏi về sự xuất hiện của vua Do thái. Các ông được hướng dẫn tìm tới Bê-lem, tới nơi Hài Nhi sinh ra. Gặp một gia đình trong chuồng trại súc vật, quá ngạc nhiên nhưng các ông biết đó là ai, là Đấng Cứu Thế, sụp lạy và kính dâng lễ vật là những dấu chỉ cho thấy các ông chân nhận đó là vị vua của họ, vị vua không như người đang sống trong hoàng cung, nhưng đó là vị vua tình yêu, vị vua muốn trở nên con người để sống với con người. Hình ảnh vị vua tình yêu trong máng cỏ đã ảnh hưởng đến tương lai của các ông, quyết định được đưa ra là không trở lại Giê-ru-sa-lem nữa mà đi đường khác về nhà theo sự hướng dẫn của thiên sứ. Sự thay đổi đó bắt đầu từ cái nhìn mới về vua cứu thế trong suy nghĩ của các ông, vua tình yêu không ở lại trong hoàng cung, nhưng sống trong các gia đình với mọi người, vua tình yêu không đến để cai trị, nhưng đến để phục vụ, để yêu thương và để cứu độ mọi người.
Những lễ vật các đạo sĩ dâng tiến là những bảo vật từ các vùng miền thường dùng để tiến dâng nhà vua. Tất cả cho chúng ta thấy tâm tình các đạo sĩ dành cho vua tình yêu như thế nào. Thái độ suy phục, lễ vật quý giá, quyết định thay đổi đường về tương lai, là những dấu chỉ cho thấy các ông đã nhận ra đấng đang xoay chuyển lịch sử nhân loại, đấng đang đưa nhân loại sang một trang sử mới, không như các vị hoàng đế của thế gian. Nhận ra một Hài Nhi nằm trong máng cỏ, các đạo sĩ đã hiểu ra câu chuyện trong biến cố này, Thiên Chúa làm người trong hình hài một trẻ thơ nhỏ bé, mong manh, cần được che chở, cần được bảo vệ, và hiện đang sống giữa loài người. Đó là một vị Thiên Chúa làm người và dù là Thiên Chúa nhưng rất cần có sự cộng tác và giúp đỡ của mọi người, Ngài không dùng quyền năng để thống trị, nhưng dùng tình yêu để cảm hóa và đón nhận, Ngài không dùng bạo lực để thâu tóm các dân tộc, các vùng lãnh thổ, nhưng dùng sự tha thứ cùng với tinh thần phục vụ, để đem mọi con cái trở về cùng một mái ấm gia đình tình yêu.
Hê-rô-đê có thể đã nhận ra vị vua tình yêu đó nhưng ông ta không chấp nhận sự hiện diện của ngài, cũng chỉ vì sợ mất chiếc ghế quyền lực, mất thể diện trước sự xuất hiện của một hài nhi, các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng vậy, biết rõ địa chỉ hài nhi sinh ra, biết luôn cả nguồn gốc, gia phả, dòng họ, nhưng các ông không nhận ra sự hiện diện của vua tình yêu và chấp nhận ngài là chủ tể cuộc đời của mình, dù vị vua đó chỉ là một em bé mong manh và rất cần che chở của con người. Một Thiên Chúa đã làm người và đang ở với con người. Hiển linh là lúc con người nhận ra Thiên Chúa từ trời cao đã nhập thể làm người và đang ở giữa chúng ta trong thân phận của những con người nhỏ bé, mong manh, đau khổ, thiếu thốn và bất hạnh. Để có thể thay đổi suy nghĩ và hình ảnh Thiên Chúa trong suy nghĩ, trong ý thức của mình, người tín hữu hôm nay cần có một đức tin năng động, một phương cách giữ đạo thật xác tín, không để bị cuốn vào một xã hội đầy màu sắc mê muội và luôn hoài nghi cùng với sự dửng dưng.
Lạy Chúa Giesu Hài Đồng, Chúa đã trở nên con người trong hình hài một hài nhi bé nhỏ, mong manh, bởi Chúa muốn con người nhận ra trong sự tầm thường hàng ngày, luôn có sự hiện diện của Thiên Chúa, xin cho chúng con hiểu được chiều sâu của mầu nhiệm nhập thể, để giới thiệu với anh chị em về một Thiên Chúa làm người đang đồng hành với mọi người. Chúa đã làm thay đổi suy nghĩ và hình ảnh về một vị vua trong suy nghĩ và thái độ sống của các đạo sĩ, đưa họ trở về gia đình và hướng tới tương lai theo con đường mới, xin hướng dẫn chúng con bước vào thế giới này bằng những lối nẻo của con đường phục vụ, con đường đồng hành và chia sẻ, bởi thế giới hôm nay đang thiếu niềm tin và thiếu cả tình yêu. Xin Chúa Hài Đồng đón nhận tâm tình nguyện cầu của chúng con. Amen.
Tác giả bài viết: LM Pet. Trần Bảo Ninh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn