Tượng Chúa giang tay
Bốn mươi năm tuổi
Đất dẫu già nhưng núi hãy còn non
Cây vẫn xanh trên ghềnh cao ngọn suối
Mưa cứ về
Ướt đẫm áo hoàng hôn.
Lễ đài vươn cao
Tình Cha mong đợi
Nắng quái chưa thôi, tiết lạnh thay mùa
Mây núi lang thang, gió rừng đeo đuổi
Lá trên cành
Lá nói chuyện ngày xưa.
Ngày xưa ấy với muôn người năm cũ
Thuở ta còn nhảy nhót bước chân chim
Cây lá trở giấc, giật mình muông thú
Vượn hót đêm về, nai gọi bình minh.
Trên đỉnh núi, Chúa truyền ban phúc thật
Tám nẻo đường qua cửa chật thiên đàng
Câu hát ngân vang
Tạ ơn trời đất
Tình yêu nào cao ngất đỉnh bình an.
Bốn mươi năm
Tóc bạc màu dâu bể
Ta quay về với Núi Ngọc Hồng Ân
Quê hương mình đẹp vô ngần
Châu Sơn quê mẹ tảo tần cưu mang.
Tác giả bài viết: Trần Ngọc Hạnh.
Những tin mới hơn