BƯỚC VÀO MÙA THƯỜNG NIÊN -
QUY LUẬT “TỪ TỪ” CỦA THIÊN CHÚA
Mùa Chay, Mùa Phục Sinh kết thúc, Mùa Thường Niên tiếp nối, rồi đến Mùa Vọng, Mùa Giáng Sinh, rồi lại tiếp tục Mùa Thường Niên, chu kỳ Phụng Vụ cứ tuần hoàn thay đổi… “Từ từ” là một trong những quy luật của Thiên Chúa khiến cuộc sống của chúng ta dễ chịu hơn: giúp chúng ta vượt qua những khó khăn thử thách của cuộc sống cách nhẹ nhàng và êm ái. Bất giác những đứa bé hồn nhiên đã “từ từ” trở thành những ông thầy bà sơ, rồi trở thành những ông thầy già, những bà sơ lão. Những minh tinh màn bạc: “trai tài gái sắc” trên phim, chính là những ông già, bà lão ngồi xe lăn, hay nằm trên giường bệnh sau này. Điều này thoạt nghe thì khó tin, các nam vương cơ bắp, những hoa hậu, người mẫu chân dài cũng không chịu thừa nhận, nhưng, thực sự, những lão ông lão bà hiện giờ, đều do các “trai xinh gái đẹp” đó từ từ trở thành đó thôi.
“Từ từ” là quy luật huyền nhiệm và diệu kỳ của Thiên Chúa. Âm dương biến chuyển, xuân đến thu đi, tất cả đều tuân theo quy luật này. Nụ mùa xuân hé nở “từ từ” thành lá xanh mùa hạ, “từ từ” chuyển vàng mùa thu, rồi “từ từ” thành trơ trụi quạnh quẽ mùa đông. Tác dụng của “từ từ” là che giấu những vết tích biến thiên của sự vật và chảy trôi của thời gian bằng cách thay đổi từng chút một, thật chậm, thật nhỏ, khiến chúng ta cứ ngỡ là chưa hề đổi thay. Bản chất của “từ từ” là thời gian. Thời gian kỳ diệu hơn cả không gian, bởi vì, dẫu không gian rộng lớn đến đâu, thậm chí là vô hạn, thì chúng ta luôn có thể nắm được một đầu của nó, nơi chúng ta đang đứng. Còn thời gian thì hoàn toàn không cách nào nắm giữ, cũng chẳng thể nào níu kéo, chỉ có quá khứ và tương lai liên tục đuổi bắt nhau giữa mênh mông mù mịt.
Thời gian một đời người dài đằng đẵng cả trăm năm: khiến chúng ta chỉ chú trọng đến tiểu tiết mà không nhìn được toàn thể. Nếu thời gian của cuộc đời chỉ kéo dài như một chuyến xe buýt, thì thế giới sẽ khác đi rất nhiều: Cứ nhìn những bạn sinh viên đi học bằng xe buýt mà xem, lên xe, đứng cũng được, ngồi cũng được, đang ngồi thấy người già cả bước lên, thì sẵn sàng nhường chỗ, thấy có ai chen lấn, thì lùi lại nhường đường, hoặc ngồi cạnh, hay đứng cạnh một người mình không thích, thì cũng cố chịu một chút cũng không sao. Tuy nhiên, khi ngồi trên chuyến xe cuộc đời, những hành khách đi tuyến đường đời lại rất ít người thấu suốt được lẽ ấy. Song, với cuộc đời trăm năm đằng đẵng, vẫn có người ngộ ra được chân lý cuộc đời, hiểu ra được quy luật “từ từ” của Thiên Chúa. Đó là những con người không bị “từ từ” qua mặt, không bị “từ từ” bỡn cợt, họ chung nhịp với nhịp điệu thời gian, tự hoàn thiện mình theo nhịp bước từ từ.
Quy luật “từ từ” của Thiên Chúa cũng chính là quy luật của ơn cứu độ: Ơn cứu độ là một lời hứa, mà đã là “lời hứa” thì còn chờ thực hiện; Ơn cứu độ là một niềm hy vọng, mà đã là “hy vọng” thì phải trông mong; Ơn cứu độ là một con đường, mà đã là “con đường” thì phải đi, chứ chưa phải là đích đến.
Quy luật “từ từ” của Thiên Chúa vừa thể hiện lòng từ bi, chậm bất bình, giàu thương xót của Người dành cho chúng ta, vừa thể hiện lòng khao khát, nỗi chờ mong, niềm khắc khoải đón nhận ơn cứu độ của chúng ta. Tuy nhiên, Satan lại cũng dùng chính quy luật “từ từ” này làm chiêu thức để ru ngủ chúng ta, cứ từ từ không sao cả: nó tạo cho chúng ta cảm giác khoan khoái dễ chịu trong dòng nước ấm lên từ từ, cho đến khi chúng ta bị luộc chín, như chú ếch trong nồi nước nóng lên từng chút từng chút một.
Nhìn lại hành trình cuộc đời mình, đa số chúng ta phải thừa nhận rằng: Tích niên hành xứ, thốn bộ bất di, nghĩa là, nhìn lại chỗ khởi hành năm xưa, thấy mình chưa nhích được nửa bước. Trong hành trình bước theo Đức Kitô để làm môn đệ của Người, chúng ta như những kẻ chèo thuyền ngược dòng, ngược gió, không tiến lên ắt sẽ bị lùi lại, công việc của chúng ta là phải: cứ mãi miết chèo, tiến lên từng chút từng chút một, có đi ắt sẽ tới, qua đau khổ sẽ đến được vinh quang, đó là lời hứa chắc chắn Chúa dành cho những ai luôn muốn bước theo Người.
Tác giả bài viết: Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn