Tình người sẽ chết và người đã chết

Chủ nhật - 07/11/2021 12:48
Tình người sẽ chết và người đã chết

 


Tình người sẽ chết và người đã chết


Thiên nhiên quanh ta có biết bao điều kỳ diệu, êm đềm và xinh đẹp! Làm sao chúng ta có đủ suy thấu và rung cảm trước vẻ đẹp của Đất-Trời, sự gắn bó keo sơn của những gì quanh ta. Làm sao chúng ta có đủ thanh thoát và sự tinh tế để cảm nhận từng hơi thở của lá và sự trở mình của cây cối. Làm sao chúng ta có đủ tĩnh lặng và sự nhạy cảm để lắng nghe và cảm nghiệm được mối tình của “Cây và Đất”. Ước gì chúng ta có một chút chất thơ, một chút chất nhạc để có thể rung cảm và hòa nhịp với cái tuyệt vời vi diệu đó. Nhạc sĩ Tô Thanh Tùng đã phải thốt lên bằng những ca từ: “Cây thiếu đất, cây ngừng, ngừng hơi thở. Đất vắng cây, đất sống, sống với ai.”

Cảnh sắc đất trời còn gắn kết khăng khít thế, tình người với người còn đậm đà thắm thiết biết bao, đặc biệt giữa những người đang sống với những người đã qua đời. Khi một người nằm xuống về với đất trời, về với tổ tiên, chúng ta bồi hồi, bùi ngùi, xao xuyến, luyến tiếc và nhớ thương. Không luyến tiếc và nhớ thương sao được vì từ nay chúng ta không còn thấy sự hiện diện của họ.

Thế nhưng, đứng trước thân xác bất động của họ, chúng ta nhận thấy một giá trị thánh thiêng nào đó khiến lòng ta chỉ còn biết thành kính trước họ. Đứng trước thi hài của họ, chúng ta nhận thấy một lời mời gọi thiêng liêng thúc giục tâm trí chúng ta cầu nguyện, dâng thánh lễ, làm những việc hy sinh, viếng mộ… để cầu nguyện cho họ. Như vậy, giữa chúng ta và họ không xa cách nhưng luôn có một sự gắn kết vô hình và kỳ diệu mà chỉ trong Đức Tin, chúng ta mới có thể hiểu được.

Đứng trước nấm mồ của họ, chúng ta tưởng nghĩ đến một ngày chúng ta cũng sẽ nằm ở vị trí của họ. Ngày còn sống, chúng ta có thể đặt chân ở hết miền này, xứ nọ, bôn ba dong duổi trời Nam, đất Bắc như họ, nhưng ba tất đất mới thực là nhà, nơi chúng ta sẽ ở muôn đời, muôn kiếp giống như họ. Nơi dương gian, chúng ta có thể là giáo sĩ, tu sĩ hay giáo dân nhưng vùi dưới lớp đất sâu, bên trong cái quan tài, tất cả cũng chỉ là một đống xương tàn đang tan dần với cát bụi.

Tháng 11, Giáo Hội dành riêng để cầu nguyện cho những người đã qua đời, trong đó có ông bà, cha mẹ và người thân của chúng ta. Trong mầu nhiệm cùng thông công, chúng ta, những người sẽ chết, đừng quên cầu nguyện cho những người đã chết, xin cho họ được kết hiệp với Chúa cách trọn hảo và tràn đầy. Chúng ta cũng không quên cầu nguyện cho chính chúng ta biết sống cuộc sống này cho trọn ân nghĩa với Chúa và tha nhân để khi kết thúc cuộc lữ hành trần thế, chúng ta mãn nguyện đi về nhà Cha trên trời.

Tháng các linh hồn
Xuân Trần

Nguồn tin: www.tonggiaophanhanoi.org

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây