Hành hương lên Núi Chúa
Cao vút, mấy tầng mây biếc biếc
Mênh mông rừng núi tiếp buôn làng
Vời trông Khô-Rép xanh trùng điệp\
Những tưởng còn in dấu địa đàng
Ơi, khách đường xa, như hẹn trước
Hôm nay về đất hứa Ca-na-an
Lên cao, mới thấy trời thăm thẳm
Mới thấy mình, se cát dã tràng
Mới hiểu người đi qua cửa hẹp
Gian nan để vào nước thiên đàng
Và yêu thánh giá mình mang vác
Giữa cuộc nhân sinh, lửa thử vàng
Chúa đứng dang tay, ôm vũ trụ
Ôm Châu Sơn yêu dấu vào lòng
Những người con thật thà như đếm
Những mảnh đời liêu xiêu, ngược dòng
Cơm áo gạo tiền, bao vất vả
Nhiều phen theo nước lã trôi sông
Mười hai bến, bến nào trong, đục
Lạy Chúa, đừng để con ngã lòng
Dưới gốc cây cao và bóng cả
Sưởi hồn con ấm áp mùa Đông
Ngày mai, trên bước đường lưu lạc
Hỏi, Chúa còn yêu con nữa không ?
Chim đã vui đàn, chim cất cánh
Ngựa còn rộng nước, ngựa rong cương
Ô hay, trời bỗng xanh như ngọc
Hoa cỏ ngàn xa thơm ngát hương
Lớp lớp người đi như nước chảy
Lòng reo vui trẩy hội trùng dương
Xôn xao đời đã nên vàng đá
Mỗi một kinh qua, một đoạn trường.
Nước mắt, mồ hôi, công sức ấy
Từ nay ghi tạc, hiến dâng đời
Ai về, nhớ ghé Châu Sơn, nhé
Lên Núi Chúa cao quang, tuyệt vời
Chúa khiến vừng dương kia đứng lại
Làm cho Biển Đỏ rẽ hàng đôi
Hôm nay, ngày mãn thiên hoa vũ
Những cánh tay đội đá vá trời.
Lạy Đức Kitô - Vua vũ trụ
Chúng con, thuyền lưới lại ra khơi
Xa bờ xa bến, muôn giông gió
Đau đáu một quê hương - Nước Trời
Chúa vẫn yêu Châu Sơn đấy chứ
Làm sao con nói hết, Ngài ơi ?
Lê Đình Bảng
Núi Chúa - 11 giờ 30 ngày 25. 12. 2001
Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn