KINH LẠY NỮ VƯƠNG

Thứ tư - 24/08/2022 19:47
Lòng sùng kính Đức Maria với tước hiệu Nữ Vương Vũ Trụ đã có ngay từ thời Giáo hội sơ khai. Đến thế kỷ V, việc tôn vinh Mẹ Maria làm Nữ Vương qua việc đội vương miện các tượng ảnh của Mẹ đã được sự chuẩn nhận công khai của nhiều vị Giáo hoàng.

Với muôn vàn tước hiệu Giáo hội và nhân loại cung kính dâng lên Đức Trinh Nữ Maria, tước hiệu Nữ Vương Vũ Trụ Trời Đất bao gồm mọi tước hiệu Nữ Vương khác, và tước hiệu này có nền tảng trong sách Khải Huyền của thánh Gioan tông đồ:” Một điềm lạ vĩ đại xuất hiện trên trời: Một người nữ mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. Người mang danh viết trên áo, trên tà áo của Người: Vua các vua và Chúa các chúa.”

Ngày 11/10/1954, nhân dịp Năm Thánh Mẫu, Đức Giáo hoàng Pio XII đã ban hành Thông điệp Ad Coeli Reginam để thiết lập lễ kính Đức Maria Nữ Vương Vũ Trụ để bày tỏ lòng cậy trông phó thác nơi Mẹ trước những tai ương, dịch bệnh đang tàn phá nhiều nơi và đốt nóng lòng sùng kính nồng nhiệt hơn đối với Đức Mẹ hầu sinh ích cho các linh hồn. Ngài cũng ấn định mừng kính Mẹ vào ngày 31 tháng 5 hằng năm.

Đến năm 1969, thánh Giáo hoàng Phaolô VI đã chuyển lễ Đức Maria Nữ Vương Vũ Trụ vào ngày 22/8 cho phù hợp với Phụng vụ mới của Giáo hội như hiện nay.Sách Tiên Tri Isaia chương 9 đã đúc kết cốt lõi: “Một trẻ thơ đã chào đời để cứu ta, một người con đã được ban tặng cho ta”.

Không phải ngẫu nhiên mà đúng một tuần sau lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời là lễ Đức Maria Trinh Nữ Vương. Điều đó ứng với mầu nhiệm Mừng V của Kinh Mân Côi: “Đức Chúa Trời thưởng Đức Mẹ trên trời”.

Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II từng ngợi khen: “Mẹ là Nữ Vương ở dưới quyền của Đức Kitô. Mẹ chiếm hữu và thực thi một quyền bá chủ trên vũ trụ do chính Chúa Kitô ban cho.” Thánh Vịnh 44, câu 10 vẫn luôn ngân nga: “Lạy Chúa! Bên hữu Ngài, hoàng hậu sánh vai, mặc xiêm y dệt gấm thêu vàng, và trang điểm huy hoàng rực rỡ.”
KINH LẠY NỮ VƯƠNG
 
KINH LẠY NỮ VƯƠNG
Francis Assisi Lê Đình Bảng
 
Xin dâng lên giọt lệ thầm
Mẹ ơi, này ngọn khói trầm hương bay
Đời con chẳng phút nào khuây
Vui trong thoáng chốc, buồn đầy thiên thu

Nỗi niềm riêng rất phù du
Thả trôi theo gợn mây mù đầu non
Nước nào rửa được thân con
Bợn nhơ từ những ngọn nguồn đắng cay

Con về, Mẹ nhé, đêm nay
Ngoài kia, trăng đã lên đầy mái hiên
Quê xa bằn bặt đôi miền
Tấc lòng gửi lá mưa quên nhọc nhằn

Biết tìm đâu chốn dung thân
Chở che, dìu dẫn, đỡ đần sớm khuya
Nhớ mãi, người cũng chia lìa
Ai lên quán dốc, ai về đồng xuôi

Nhớ mãi, sông lở sông bồi
Dặm dài xa vắng, nửa vời lênh đênh
Lạy Nữ Vương, Mẹ Đồng Trinh
Cho con yêu lấy phận mình đớn đau

Một lòng hạnh nguyện trước sau
Vâng theo ý Chúa nhiệm mầu truyền tin
Mẹ đưa tay để con vin
Bước đi từng bước giữa nghìn gai chông.

(Trích trong tập thơ Quỳ Trước Đền Vàng)

Tác giả bài viết: Lê Đình Bảng

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây