BÀI SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT XXXIV THƯỜNG NIÊN
LỄ KÍNH CHÚA GIÊSU KITÔ VUA VŨ TRỤ - NĂM C
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 23, 35-43)
Khi ấy, các thủ lãnh cùng với dân chúng cười nhạo Chúa Giêsu mà rằng: "Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Ðấng Kitô, người Thiên Chúa tuyển chọn". Quân lính đều chế diễu Người và đưa dấm cho Người uống và nói: "Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình đi". Phía trên đầu Người có tấm bảng đề chữ Hy-lạp, La-tinh và Do-thái như sau: "Người Này Là Vua Dân Do Thái".
Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng: "Nếu ông là Ðấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa". Ðối lại, tên kia mắng nó rằng: "Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?" Và anh ta thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi". Chúa Giêsu đáp: "Ta bảo thật ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta".
Suy niệm
Một năm phụng vụ nữa đang dần khép lại với đại lễ suy tôn Đức Giesu là Vua. Ngài là vua của Tình yêu, vua của Hòa bình. Hàng năm, Chúa nhật thứ 34 thường niên được dành kính trọng thể ngày Giáo hội suy tôn vị Vua tình yêu. Ngài đến trần gian trong chương trình của Thiên Chúa Cha, đem sứ điệp tình yêu cứu độ của Cha đến cho nhân loại, đồng thời mở ra cho con người con đường để trở về mái ấm gia đình tình yêu của Thiên Chúa. Phụng vụ Lời Chúa tuần lễ này mời con cái hướng về một quê hương đích thực có một vị vua cai trị nơi đó, triều đại của vị vua đó không dùng quyền bính để bóc lột, để kiểm soát tất cả mọi sinh hoạt của con người, nhưng triều đại đó dùng sức mạnh của tình yêu để cảm hóa, để tha thứ, để đón nhận và tái sinh những ai mong được làm con cái Thiên Chúa ngay từ hôm nay và trong tương lai.
Sau khi được an cư lạc nghiệp trên vùng đất Thiên Chúa đã hứa với cha ông, người Do thái đầy tự tin để kiến tạo một dân tộc xứng danh là dân riêng của Thiên Chúa. Họ không cầu xin hay tìm những thế lực từ thế gian, để hướng dẫn họ, để bảo vệ họ và để cùng với họ tạo nên một sức mạnh tinh thần trong cộng đoàn. Họ cúi xuống, cầu xin Giave cho họ một vị vua anh minh, để dẫn dắt họ. Đa-vit, vị vua thứ hai, do chính Thiên Chúa tìm chọn cho họ, họ đón nhận ông như vị đại diện của Giave trong hành trình sống tại đất hứa. Bài đọc 1 từ sách Sa-mu-el quyển thứ nhất, nhắc lại biến cố toàn dân suy tôn Đa-vit lên làm vua của họ: “Trong những ngày ấy, toàn thể chi tộc Israel đến cùng Ðavít tại Hebron mà nói rằng: "Ðây chúng tôi là cốt nhục của ngài. Nhưng từ trước đến giờ, khi Saolê đang làm vua chúng tôi, thì chính ngài đã dẫn dắt Israel. Và Chúa đã nói với ngài rằng: 'Chính ngươi sẽ chăn dắt Israel dân Ta, và sẽ trở nên thủ lãnh Israel”. Đi trong đường lối của Thiên Chúa, sống dưới sự chăm sóc và hướng dẫn của Ngài, con người khỏi phải lo lắng, không phải sợ hãi, bởi Ngài luôn đem đến cho con người cảm giác an toàn và bình an giữa đời. Đa-vit là một vị vua được gọi là vua hòa bình, đã đem đến cho dân Do thái một thời kỳ thịnh vượng và bình an, đó là hình ảnh một vương quốc của Thiên Chúa đang dần được thiết lập, trong vương quốc đó không còn khổ đau, không còn chết chóc, chỉ có bình an và tình yêu ngự trị.
Là một tín hữu Kito, điều tất yếu là người đó không còn thuộc về thế gian, nhưng hoàn toàn thuộc về Nước Thiên Chúa. Để xứng đáng với phần phúc lớn lao đó, người tín hữu cần ý thức về thân phận của mình, là một công dân Nước Trời, hay là một công dân hạng hai của thế gian. Nếu là một công dân Nước Trời như lời thánh Phaolo nhắc cho giáo đoàn Co-lo-xê, thì người tín hữu phải thực hiện bổn phận của người công dân trong vương quốc đó: “Anh em thân mến, chúng ta hãy cảm tạ Chúa Cha, Ðấng đã làm cho anh em xứng đáng lãnh phần gia nghiệp các thánh trong ánh sáng. Chúa đã cứu chúng ta thoát khỏi quyền lực u tối, đem chúng ta về nước Con yêu dấu của Chúa, trong Người chúng ta được ơn cứu rỗi nhờ máu Người, và được ơn tha tội”. Nước Thiên Chúa không phải là một lãnh thổ, không phải là một đất nước có bờ cõi, có chủ
quyền, nhưng đó là một vương quốc do Thiên Chúa thiết lập, không dính bén gì với thế gian, bởi đó là một vương quốc sự sống, vương quốc của tình yêu và là một vương quốc ngập tràn sự sống của Thiên Chúa, chứ không thuộc về thế gian.
Khởi đầu để thiết lập một vương quốc, Con Thiên Chúa đã đi vào lịch sử nhân loại, Ngài đã đặt nền móng cho vương quốc đó qua mầu nhiệm tự hủy vì tình yêu. Đỉnh cao của mầu nhiệm đó là thập giá, chính trên thập giá, Đức Giesu đã xác định vương quốc của Ngài đã có mặt trên thế gian, và chính Ngài là chủ tể vương quốc đó: “Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng: "Nếu ông là Ðấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa". Ðối lại, tên kia mắng nó rằng: "Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?" Và anh ta thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi". Chúa Giêsu đáp: "Ta bảo thật ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta". Đức Giesu đến trần gian không để tạo dựng một đất nước, một vương quốc như bao vương quốc trên thế gian, nhưng Ngài muốn đưa con người bước vào một thời đại mới, thời đại của Chúa Thánh Thần. Trong thời đại này, Thiên Chúa không để cho bóng dáng của tội lỗi hay sự chết thống trị con người, nhưng tất cả sống trong tinh thần và chân lý. Hình ảnh vương quốc Đức Giesu giới thiệu cho nhân loại là hình ảnh của một vương quốc thời cánh chung, mọi dân tộc sẽ tập hợp trước ngai Con Chiên, ánh sáng của thành phát ra từ ngai tòa Con Chiên. Đó là một vương quốc hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa.
Suy tôn Đức Giesu là Vua vũ trụ không phải là mong Ngài thâu tóm tất cả mọi quyền lực của thế gian để con người không còn lệ thuộc vào bất cứ lề luật gì, nhưng mời con người hướng về tương lai của thế giới, đó là một thế giới đại đồng, một thế giới không còn chiến tranh tương tàn, không còn phân biệt giàu nghèo hay sang hèn, tất cả đều được tôn trọng, được yêu thương và được bảo vệ dưới cánh tay uy quyền của Thiên Chúa. Trong thế giới đó, con người sử dụng ngôn ngữ của tin mừng, đó là ngôn ngữ của tình yêu, họ sẽ sống với nhau bằng luật tin mừng, và đó cũng là luật tình yêu. Trong thế giới đó, con người không còn chứng kiến cảnh tượng tranh giành quyền bính hay của cải, không còn cảnh bệnh tật khổ đau và bất hạnh nữa, tất cả được kéo lên đóng đinh vào thập giá của Con Thiên Chúa. Cây thập giá được coi là chiếc chìa khóa vạn năng để mở mọi cánh cửa, giúp con người tiến về quê hương đích thực của mình là Nước Trời, là vương quốc của tình yêu.
Đó không phải là những viễn cảnh cho ngày mai, nhưng là sự thật, bởi Con Thiên Chúa đã chuẩn bị cho vương quốc tình yêu đó khi Ngài nhập thể làm người. Tiếc thay con người đã và đang tìm cách để dập tắt sức mạnh của Thánh Thần và làm cho việc gầy dựng vương quốc tình yêu đó gặp nhiều khó khăn. Tất cả đến từ một trái tim vô biên, không có giới hạn, vì là vô biên, trái tim đó muốn chứa đựng cả thế giới này, trái tim đó muố làm chủ vũ trụ này, và còn muốn biến con người thành bất tử, trở nên thần linh trong thế giới, con người đã quên đi cội nguồn của mình, quên luôn phẩm giá của mình trước mặt Thiên Chúa và tha nhân, vì thế, sức mạnh của tội lỗi và sự chết trong thế giới này, vẫn là kẻ thù tìm cách đối đầu với Thiên Chúa.
Trước những tham vọng lớn lao của con người, Mẹ Giáo hội đã và đang tìm mọi phương thế để cảnh tỉnh con cái mình. Giáo hội đã dùng sức mạnh từ Lời Chúa để nhắc nhở, để gióng lên những hồi chuông, để con cái biết tỉnh thức, biết sám hối và biết thay đổi cuộc đời. Khi có sự thay đổi tích cực nơi người tín hữu, đó là lúc họ đang tẩy áo mình trong máu con chiên, họ đang cố gắng để cho sức mạnh của Lời Chúa thẩm thấu vào trong từng nhịp sống, hầu có thể được xứng đáng bước vào vương quốc của Con Thiên Chúa làm người.
Lạy Chúa Giesu, Ngài là Vua cõi lòng chúng con, Ngài là Vua toàn cõi vũ trụ, chúng con tin nhận và tung hô mỗi ngày, xin Ngài luôn làm chủ cuộc đời chúng con, luôn dạy dỗ và cai trị chúng con theo những mối phúc Ngài đã dạy dỗ dân riêng xưa kia. Chúa đã chấp nhận bị treo lên cây thập giá, và đó là lúc Ngài đặt mình vào ngai vàng của vương quốc tình yêu, xin giúp chúng con khám phá chiều sâu thánh thiêng của mầu nhiệm thập giá và biết đón nhận mầu nhiệm ấy trong hành trình đức tin của chúng con. Amen.