CHIA SẺ LỜI CHÚA LỄ HIỂN LINH

Thứ năm - 05/01/2023 17:08
Lễ Hiển linh được coi là ngày Con Thiên Chúa chính thức tỏ mình ra cho dân ngoại, cho những ai thành tâm thiện chí tìm kiếm Ngài giữa lòng thế giới.
LỄ HIỂN LINH
LỄ HIỂN LINH

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (Mt 2, 1-12)

 

Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta".

 

Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: "Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người". Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.

 

Suy niệm

 

Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, nhân loại cứ mãi lần mò trong đêm tối của tội lỗi, bao đau khổ, bất hạnh đè nặng trên đôi vai con người. Trước những nỗi thống khổ đó, Thiên Chúa đã thực hiện lời hứa cứu độ, Ngài sai người Con duy nhất là Đức Giesu đi vào lịch sử nhân loại. Ngài là Thiên Chúa làm người trong thân phận một Hài Nhi. Và hôm nay, Ngài còn tỏ mình ra cho thế giới của những người chưa nhận biết Thiên Chúa là ai, chưa một lần được nghe tên Ngài trong cuộc đời. Lễ Hiển linh được coi là ngày Con Thiên Chúa chính thức tỏ mình ra cho dân ngoại, cho những ai thành tâm thiện chí tìm kiếm Ngài giữa lòng thế giới. Ngài tỏ mình cho thế giới không phải trong uy quyền và vinh quang như các bậc vua chúa trần gian, Ngài cũng không hiển lộ như một người có trong tay quyền bính và đầy lòng trắc ẩn. Ngài hiển lộ trong thân phận một con người, một Hài nhi nhỏ bé, mong manh và yếu đuối, cần được che chở, cần được bảo vệ và chăm sóc như bao con người khác.

Khi đến giờ Thiên Chúa ghé mắt đoái thương, dân riêng của Ngài như đón nhận một luồng gió mới, một nguồn sống bất tận từ trời cao, tiên tri Isaia đã nhắc bảo cho dân chúng hãy vui lên, hãy loan tin vui đó cho muôn dân, để mọi người đều nhận được ơn cứu độ của Thiên Chúa: “Hãy đứng lên, hãy toả sáng ra, hỡi Giêrusalem! Vì sự sáng của ngươi đã tới, vì vinh quang của Chúa đã bừng dậy trên mình ngươi. Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi”. Đau khổ và thất vọng khi phải lần mò trong đêm tối, bao dân tộc đã nhận chịu không biết cơ man nào là thất bại, là đau khổ và chết chóc, con người như thấy bất lực trước những nỗi niềm đó, họ đi tìm sự giúp đỡ của thần linh. Giave Thiên Chúa đã dang rộng đôi tay, cứu vớt dân riêng Ngài và mọi dân tộc, nếu họ tin nhận Ngài, đưa tất cả trở lại những lối nẻo của bình an, vui mừng và hy vọng, từ đây, họ thấy tương lai của mình không còn đen tối và u sầu, nhưng là hy vọng và mừng vui.

 

Trước niềm vui được cộng tác với Đức Giesu phục sinh, đem tin mừng cứu độ cho nhân loại, thánh Phaolo rất đỗi vui mừng, ngài bộc bạch với con cái thành Ê-phê-sô rằng, dân ngoại được cứu độ là nhờ vào tình yêu thương của Thiên Chúa, đồng thời, con người được chia sẻ niềm vui đó qua những công việc truyền giáo: “nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người trong Chúa Giêsu Kitô”. Nhờ tin mừng, nhờ tình yêu thương của Thiên Chúa, dân ngoại được gọi Thiên Chúa là Cha, mọi người là anh chị em với nhau trong cùng một gia đình. Tất cả đến từ việc Thiên Chúa cúi xuống, chia sẻ thân phận con người và tha thứ mọi lầm lỗi của con người. Từ đó, họ được gọi Ngài là Cha nhân lành.

 

Các đạo sĩ có thể là những chiêm tinh gia theo dõi sự xoay vần của đất trời và biết sẽ có điềm lạ xuất hiện, có thể đó là những người buôn bán kinh doanh đã đi đó đây, nghe ngóng nhiều nguồn tin về một điềm lạ nào đó từ phương đông, hoặc là những người thích tìm kiếm những sự kiện, biến cố khác thường, nhưng điều quan trọng là họ đã tìm đúng địa chỉ và đúng nhân vật họ tin là có thể thay đổi vận mệnh thế giới, vì thế, khi gặp cậu bé Giesu trong hang bò lừa, họ quỳ gối thờ lạy và kính dâng những bảo vật quý giá cho Ngài: “Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta". Chỉ một hài nhi nhỏ bé xuất hiện trong chuồng bò lừa, đã làm rúng động cả một đất nước, làm lung lay chiếc ngai vàng của nhà vua, làm nghiêng nghả chiếc ghế quyền bính của các nhà lãnh đạo tôn giáo, làm thay đổi suy nghĩ bao nhiêu người, và cũng không thiếu những người vẫn dửng dưng,  vẫn ung dung tự tại với hiện tại, không mảy may quan tâm tới sự kiện lớn lao đó.

 

Đấng có tên gọi là Emmanuel, Thiên Chúa ở cùng con người, đã xuất hiện, nhưng không phải là một vị vua đầy quyền bính, nhưng trong thân phận một em bé, một em bé cần có những bàn tay chăm sóc để được sống, cần có những vòng tay để bảo vệ, cần có những tấm lòng quảng đại để hướng dẫn từng ngày lớn lên cả thể xác lẫn tinh thần. Một Thiên Chúa cúi xuống quá tầm thường, chỉ là một em bé như thế, chắc Ngài mong nơi con người một chút tình thương, chút tình thương đó sẽ giúp con người nhận ra một Thiên Chúa làm người đang ẩn hiện nơi những hài nhi bị tước đoạt sự sống cách oan nghiệt, đầy đau thương, Ngài còn ẩn mình nơi những người già cả đang bị chính con cháu trong gia đình bỏ rơi, bởi các cụ là gánh nặng của cháu con. Ngài còn ẩn mình trong những người bệnh tật, những người bị xã hội loại trừ, những người bị coi là cặn bã của xã hội. Thiên Chúa làm người tại sao lại ẩn mình trong những hạng người như thế, chắc Ngài muốn con người hãy cúi xuống một chút, hãy mở đôi mắt một chút và hãy mở trái tim một chút, để có thể nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa làm người.

 

Chỉ là một em bé mong manh cần được che chở vậy, làm sao lại có thể đem lại cho con người sự bình an được, dù chỉ là một trẻ thơ yếu đuối cần sự che chở của con người, nhưng khi con người khiêm tốn cúi mình xuống, sẽ nhận ra nơi em bé đó có một trái tim vô cùng lớn, một trái tim sẵn sàng ôm trọn cả thế giới. Chỉ là một trẻ thơ bị săn đuổi, bị lùng bắt nên phải trốn chạy, nên vị Thiên Chúa nhỏ bé đó đang muốn mượn đôi chân của mỗi người, để đến với những người nghèo, chia sẻ với họ những gì họ đang cần, đặc biệt là sự ấm áp của tình người, Ngài cũng đang muốn mượn đôi tay của con người, để che chở và bảo vệ sự sống mong manh nơi các thai nhi, nơi các em nhỏ thiếu ăn thiếu mặc, sống đó đây trên thế giới, Ngài cũng mong được mượn đôi mắt con người để đi tìm những người bị xã hội loại trừ, bị chính người thân trong gia đình xua đuổi. Ngài cũng muốn chia sẻ với những người đau khổ, bởi trên thập giá, Ngài còn đau khổ hơn con người hôm nay nhiều, Ngài cũng muốn gần gũi với những người bị bỏ rơi, sống cô đơn, bởi ngày xưa, trong vườn Cây dầu, Ngài đau khổ và cô đơn hơn con người rất nhiều, Ngài cũng mong được cảm thông với những anh chị em bị chống đối, bởi chính Ngài cũng bị người thân trong nhà, trong làng, hiểu lầm và chống đối kịch liệt. Một Thiên Chúa làm người như thế, cúi xuống với con người, nên một với con người, và sẵn sàng chết cho con người.

 

Lạy Chúa Giesu, Chúa đã hạ mình xuống nơi một Hài Nhi, để chia sẻ và cảm thông với bao hoàn cảnh sống của con người, từ sự cô đơn cho đến bị bỏ rơi, từ sự khinh miệt cho đến bị loại trừ, tất cả chỉ vì sự kiêu căng ngạo mạn, xin giúp chúng con nhận ra sự hiện diện của một Thiên Chúa vinh quang đầy tình thương nơi những người nhỏ bé và thiếu may mắn giữa dòng đời. Chúa đã trải qua những phút giây đau khổ, cô đơn, và sợ hãi trong phận người, chỉ mong để chia sẻ với con người, xin giúp chúng con biết học nơi Chúa để có được đôi mắt cảm thông, trái tim nhân hậu và vòng tay rộng mở, để lên đường tìm gặp Ngài giữa mọi nẻo đường của thế giới, như các đạo sĩ xưa. Amen.

Tác giả bài viết: Lm Pet. Trần Bảo Ninh

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây